Vùng đệm của Liên Hợp Quốc ở Síp (
tiếng Anh: United Nations Buffer Zone in Cyprus) là
khu phi quân sự, được tuần tra và kiểm soát bởi
Lực lượng gìn giữ hòa bình Liên Hợp Quốc tại Síp (UNFICYP), tổ chức này thành lập vào năm 1964 và được mở rộng vào năm 1974 sau lệnh ngừng bắn ngày 16 tháng 8 năm 1974, trong cuộc
xâm lược của Thổ Nhĩ Kỳ vào Síp, và sự phân chia đảo Síp thành khu vực do
Cộng hòa Síp kiểm soát (không bao gồm các
Khu căn cứ có chủ quyền của Anh) và Cộng hòa
Bắc Síp thân Thổ Nhĩ Kỳ và không được quốc tế công nhận. Khu vực phi quân sự này, còn được gọi là
Đường Xanh (
tiếng Hy Lạp: Πράσινη Γραμμή, Prasini Grammi;
tiếng Thổ Nhĩ Kỳ: Yeşil Hat), trải dài 180 km (112 dặm) từ Paralimni ở phía Đông đến
Kato Pyrgos ở phía Tây, nơi có một khu vực riêng biệt bao quanh
Kokkina .Đường phân chia này còn được gọi là
Đường Attila,
[1] được đặt tên theo sự can thiệp quân sự của Thổ Nhĩ Kỳ năm 1974, có tên mã là Chiến dịch Attila.
Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ đã xây dựng hàng rào ở phía Bắc khu vực, chủ yếu bao gồm hàng rào dây thép gai, các đoạn tường bê tông, tháp canh, mương chống tăng và bãi mìn. Khu vực này cắt qua trung tâm
Nicosia, chia thành phố thành các phần phía nam và phía bắc. Khu phi quân sự có tổng diện tích là 346 km2 (134 dặm vuông), có chiều rộng thay đổi từ dưới 20 mét (66 ft) đến hơn 7 km (4,3 mi).
[2][3][4] Sau khi
Bức tường Berlin sụp đổ năm 1989, Nicosia vẫn là thủ đô bị chia cắt cuối cùng ở châu Âu.
[5][6] Khoảng 10.000 người sống ở một số làng và làm việc tại các trang trại nằm trong khu vực; Làng
Pyla nổi tiếng là một trong số ít những ngôi làng còn lại ở Síp nơi người Síp gốc Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ vẫn sống cạnh nhau. Các làng khác là
Deneia,
Athienou và
Troulloi. Một số khu vực không bị ảnh hưởng bởi sự can thiệp của con người và vẫn là nơi trú ẩn an toàn cho hệ thực vật và động vật.
[3]Cộng hòa Síp được quốc tế công nhận là nhà nước hợp pháp duy nhất có chủ quyền trên toàn bộ hòn đảo. Sau khi gia nhập EU, Vùng đệm Liên Hợp Quốc ở Síp được luật EU xếp vào một trong 32
Lãnh thổ đặc biệt của các thành viên Khu vực Kinh tế châu Âu, cùng với 9 lãnh thổ khác được xếp vào nhóm "Trường hợp đặc biệt":
Melilla và
Ceuta của
Tây Ban Nha;
Åland của
Phần Lan;
Quần đảo Faroe của
Đan Mạch;
Livigno và
Campione d'Italia của
Ý;
Büsingen am Hochrhein và
Heligoland của
Đức và
Cộng đồng tu viện Núi Athos của
Hy Lạp.